“Mười năm trồng cây, trăm năm trồng rừng, hai trăm năm trồng lại người Việt Nam”

Triết lý: “Hai trăm năm trồng lại người Việt Nam”

v  Mười năm trồng cây để có bóng mát.

v  Trăm năm trồng rừng để giữ đất, giữ nước.

v  Hai trăm năm trồng lại người Việt Nam, để gây dựng lại tâm thế, trí tuệ và nhân cách của một dân tộc biết hòa hợp giữa truyền thống và tương lai.

Truyền thống cho ta gốc rễ: lòng nhân ái, tinh thần hiếu học, ý chí kiên cường.

Tương lai đòi hỏi ta có đôi cánh: tri thức khoa học, sáng tạo, và trách nhiệm toàn cầu.

ü  Trồng cây là vun đắp sự sống.

ü  Trồng rừng là gây dựng môi sinh.

ü  Nhưng trồng lại con người là hành trình khôi phục tinh thần khai sáng, nơi mỗi người biết suy nghĩ, biết yêu thương, biết sáng tạo, và dám chịu trách nhiệm cho đất nước mình.

Bởi sự hưng thịnh của một quốc gia không nằm ở tài nguyên, mà ở phẩm giá và trí tuệ của con người.
Và đôi khi, sau bao thế hệ chịu tác động của ngoại lực, biến động và đứt gãy giá trị, dân tộc cần “trồng lại mình”, để làm mới linh hồn dân tộc, để tái sinh trong ý thức mới, nhân văn hơn, tự chủ hơn và bền vững hơn.

“Trồng lại con người” là lời mời gọi trở về, hãy trở về không phải để sống trong quá khứ, mà để đứng vững trong tương lai bằng nền tảng đạo lý và trí tuệ Việt Nam.